Khương Nặc nổi cơn hứng thú: “Vậy nếu, tôi nói là nếu, nếu tôi tìm được cách mở nó ra giúp anh thì anh có gì để cảm ơn tôi không?”
Vân Diệu trầm mặc một hồi rồi tháo chiếc nhẫn trên tay xuống đặt lên mặt bàn.
“Cho cô, nếu mở được thì cho cô.”
Khương Nặc tò mò mà cầm lấy chiếc nhẫn kia đánh giá một hồi.
Nhìn không ra nó được làm từ thứ kim loại gì, vô cùng trơn nhẵn, trọng lượng cũng rất nhẹ, tạo hình cũng chỉ là một vòng tròn vô cùng phổ thông.
Trước mắt thì không nhận thấy nó có mối liên hệ đặc thù nào với không gian.
Đương nhiên, Khương Nặc cũng chỉ là nhìn thử xem thế nào chứ cũng không muốn lấy thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play