Sắc mặt Tiểu Hoàng trắng bệch, ngoài miệng lại không dừng được: “Cái này... toàn bộ doanh địa chỉ có một mình Nhân Nhân là phụ nữ, vậy, vậy cái này là của cô ta và tiểu Văn tổng để lại đây sao…Cái này…Trời lạnh như vậy, ở trong lều vải tốt như vậy không thoải mái hơn sao? Lăn lộn trên mấy tảng đá rách này làm cái gì vậy chứ, cũng không sợ làm con gái người ta lạnh chết sao?”
”Ai nói nhất định phải là phụ nữ?” Khương Nặc thản nhiên nói: “Đàn ông cũng được mà.”
“A a a a chị, chị đừng nói nữa.” Tiểu Hoàng điên cuồng vỗ quần, thật sự là nghĩ thôi cũng xui xẻo: “Em đây vẫn còn trong trắng lắm, tự nhiên bắt em đụng phải thứ gì vậy chứ…”
Khóe miệng Khương Nặc giật giật.
Trời đã tối, cô cũng không có thời gian nghe Tiểu Hoàng nói chuyện tào lao, đi ra ngoài lâu như vậy, chắc chắn Văn Vịnh Thần đã sinh nghi rồi.
Cô đứng lên, đang chuẩn bị trở lại doanh địa, chợt nghe thấy một tiếng kêu trầm thấp, là Border Collie từ phía sau tảng đá chạy tới.
“Mày tới tìm tao à? Vân Diệu đâu?” Khương Nặc nhìn nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT