Chẳng trách Khương Nặc cảm thấy cách nói chuyện của bà ấy rất có chiều sâu, quả nhiên là người đã từng trải qua khói lửa nhân gian.
“Năm đầu tiên đó, người nào cũng nói với tôi rằng một người phụ nữ thì chỉ cần ở nhà sinh con chăm lo gia đình là đủ rồi, còn chạy ra ngoài lăn lộn làm gì? Lúc đó lòng tôi không phục, nhất quyết dựng nên nhà máy này, cuối cùng thấy tôi kiếm lời, làng trên xóm dưới, ai mà không đỏ mắt? Tôi cũng không phải người keo kiệt, chỉ cần đối phương thật lòng muốn hợp tác, nghiêm túc làm việc thì tôi sẽ cho bọn họ cùng làm!”
Bà ấy nhìn về căn biệt thự đã trở thành phế tích kia, chính là căn biệt thự lãng mạn đã từng khiến Khương Nặc kinh diễm.
Căn biệt thự trông giống như một tòa lâu đài, vừa cao vừa đẹp, dưới bầu trời xanh lam, nó được hoa tươi bao quanh, người nào đi ngang qua cũng đều muốn vào trong chụp một tấm ảnh.
“Căn nhà đó là do tôi tu sửa, tôi kiếm được tiền rồi nên cũng muốn để tất cả mọi người trong gia đình được ở bên cạnh nhau, để cho cả nhà ở một nơi thoải mái dễ chịu, thấy tôi xây nhà, hàng xóm thân thích cũng xây theo, biệt thự ở chỗ chúng tôi xinh đẹp hơn mấy căn trong thành phố nhiều, đứng trên đường quốc lộ bên kia là có thể trông thấy được. Khi đó khắp các chốn gần xa, có ai mà không biết tới thôn An Lâm? Trước kia con gái trong thôn An Lâm gả vào thành phố thường hay bị ghét bỏ, sau này người trong thành phố muốn cưới con gái trong thôn chúng tôi, chúng tôi còn không đồng ý.”
Ánh mắt bà Lưu quét một vòng thôn.
“Không chỉ có nhà cửa mà còn có đường quốc lộ, cửa hàng, quảng trường, hoa viên, nhà xưởng, vườn trái cây... tất cả những thứ này đều do mọi người tự tay xây dựng trong mấy năm qua, đừng thấy bây giờ nó đổ nát khó coi, trước đây nó thật sự rất xinh đẹp...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play