Khương Nặc bỗng nhiên cảm thấy trong lòng ngực dâng lên một nỗi u uất khó nói thành lời.
Cô yên lặng lắng nghe, ngoài tiếng gió rít gào như tiếng rống giận và tiếng lạch cạch của đống đổ nát va vào nhau trong gió lớn, thỉnh thoảng còn có tiếng xi măng rơi vỡ thì không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh nào của con người.
Một tiếng người cũng không nghe thấy.
Bọn họ bước vào thôn, trên đường đi đều là vụn xi măng và gạch nát, Biên Mục đi trước dẫn đường, nó chạy nhanh, cố gắng băng qua hết những con đường ở phía trước, xác định có thể tiếp tục đi tới thì mới quay về thông báo cho đám người Khương Nặc.
Có khi nó sẽ chạy rất xa, cũng không cần chờ nó, nó sẽ tự động bắt kịp.
Khương Nặc cùng Vân Diệu dừng lại nghỉ ngơi trong chốc lát, Biên Mục còn chưa trở về, bọn họ băng qua bức tường đổ nát, dự định rời khỏi thôn làng này càng sớm càng tốt.
Lúc này, bước chân của Khương Nặc đột nhiên khựng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play