Trong bóng tối, Lý Mộng thở dài: “Khương Nặc, cô bình tĩnh thật đấy, một mình cô ra ngoài có phải thường xuyên gặp phải chuyện như vậy hay không?”
“Cũng thỉnh thoảng.” Khương Nặc trả lời.
“Cô nghĩ như thế nào?”
Đối mặt với vấn đề này, Khương Nặc suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Tôi sẽ tuân theo lựa chọn trong lòng của mình. Lý Mộng, thế đạo này chính là như thế, những kẻ ác không hề có điểm cố kỵ nào cả, bọn họ có thể tùy ý phá hoại, thẳng cho đến khi không thể tìm ra được mục tiêu nào để phá hoại nữa thì sẽ tự mình hủy diệt. Tôi nghĩ thế này, làm ác thì không thể tồn tại được lâu, cái ác rồi sẽ nảy sinh càng nhiều ác hơn nữa, một ngày nào đó sẽ tự cắn ngược lại bản thân. Nhưng những nơi như thị trấn Ngô Hưng này lại có thể tồn tại được trong thời gian dài, suy cho cùng thì con người là những sinh vật xã hội.”
Nói đến đây, cô đưa mắt nhìn lên trần nhà, giọng nói trở nên nhẹ nhàng.
“Trong lịch sử dài đằng đẵng của Hoa Quốc, có rất nhiều thời kỳ đen tối, mọi người giết chóc lẫn nhau, làm tổn thương lẫn nhau, người ăn thịt người cũng trở thành hiện tượng phổ biến, nhưng thời đại như vậy rồi sẽ kết thúc... Nếu như con người còn có thể tiếp tục tồn tại trên trái đất, văn minh nhất định sẽ thay thế sự man rợ, trật tự cũng sẽ chấm dứt bóng tối, đây chính là chu kỳ của lịch sử. Mà chúng ta, vừa vặn ở trong thời đại này, sức mạnh của chúng ta có hạn, tất cả những gì chúng ta có thể làm chỉ là để cho mình và người bên cạnh có thể sống sót thật tốt, chỉ có thế thôi.”
Lý Mộng im lặng một lúc lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play