Ngô Đại Giang như có điều suy nghĩ, thấp giọng nói ra: “Nhậm Vũ Cường có chút khôn vặt, nhưng chỉ có một chút ý tưởng độc ác, kiểu người trong đầu óc chỉ có dục vọng như anh ta không nghĩ ra được, cũng đều là người này ở sau lưng hiến kế.”
Sau khi mạch suy nghĩ được mở ra, Vu Nhược Hoa cũng hiểu rõ toàn bộ.
“Anh ta phát hiện ra doanh địa của chúng ta, để cho đám Nhậm Vũ Cường ầm ĩ ở trấn Ngô Hưng, bản thân lại lặng lẽ dẫn người tới, chuẩn bị cướp của chúng ta, đây là đang chuẩn bị cho phương án thứ hai của mình, Nhậm Vũ Cường có thể thành công, thương vong cũng không phải anh ta, không thể thành công, anh ta cũng không có gì tổn thất, nói không chừng còn có thể cầm đồ đến căn cứ, thật là giảo hoạt.”
Ánh mắt Khương Nặc nhìn về phía lão Lý.
“Lúc mấy người tập kích doanh địa này, tôi nghe thấy một câu, nói bên trong có đồ ăn, còn có phụ nữ, không đập thì ngày mai sẽ là của người khác.” Nói đến đây, cô dừng lại sơ qua một chút: “Làm sao mấy người biết ở đây có phụ nữ?”
Nghe thấy vấn đề này, sắc mặt Lý Mộng cứng đờ.
Đúng vậy, sau khi phát hiện ra bọn họ, tất cả mọi người đều đóng cửa không ra khỏi doanh địa, cẩn thận phòng bị, làm sao bọn họ lại biết có phụ nữ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT