Ngô Đại Hà khó tránh khỏi có chút kích động. Sau khi tiến vào tận thế, anh ta cũng khá may mắn, rất ít khi bị đói. Chỉ là trong tay có đồ ăn cũng không dám ăn thoải mái, cố gắng tiết kiệm nhất có thể, còn bởi vì sợ nấu nướng có mùi bay lên trên lầu nên càng không dám tùy tiện nổi lửa.
Sau khi chuyển đến biệt thự, mẹ Vu nấu cơm, mỗi ngày anh ta và con gái cũng được ăn đồ ăn nóng hổi.
Hiện tại lại có nhiều đồ ăn như vậy khiến cho anh ta lập tức kích động, lại sợ biểu hiện ra quá rõ ràng, nhất thời không biết làm sao cho phải, vô cùng ngượng ngùng.
Khương Nặc nhìn anh ta rồi lại cầm một cái túi nhỏ đưa tới.
“Trong này có một hộp thuốc hạ sốt của người lớn, một hộp thuốc hạ sốt trẻ em, còn có một ít thuốc trị đau bụng tiêu chảy, anh cứ cầm lấy đi, nếu không đủ thì cứ trực tiếp liên hệ với tôi.”
Ngô Đại Hà vội vàng nhận lấy, vừa mới bị bệnh một trận, anh ta biết lúc sinh bệnh sẽ bất lực đến cỡ nào.
Khương Nặc không cho nhiều hơn, thật ra cô có rất nhiều thuốc, nhưng thuốc đặt ở trong không gian sẽ không bị thời hạn sử dụng ảnh hưởng, lấy ra để lâu sẽ mất đi hiệu quả của thuốc, cho nên chỉ lấy ra ít một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT