Sau khi động đất kết thúc, bọn họ tùy tiện tìm một nơi trú ẩn, mỗi ngày ăn một ít lương thực cứu tế, ra sông múc nước về nấu uống, sau đó đã nhiễm bệnh, nôn mửa tiêu chảy phát sốt.
Khương Nặc nhớ rõ khi đó cũng chỉ còn lại một viên thuốc hạ sốt cuối cùng, cô muốn đưa viên thuốc đó cho mẹ, lúc đó mẹ sốt cao hơn cô nhiều, tay chân run rẩy nhưng vào khoảnh khắc cô đút thuốc vào miệng mẹ, mẹ cô lại đột nhiên đoạt lấy viên thuốc, đè cô xuống đất rồi dùng sức nhét thuốc vào miệng cô, mặc cho cô giãy giụa lệ rơi đầy mặt, bà ấy vẫn bịt kín miệng cô, ép cô nuốt xuống.
Đêm đó bọn họ chỉ biết ôm nhau, chắc mẩm là mẹ cô sẽ phải chết, nhưng cuối cùng bà ấy vẫn sống sót, mẹ còn cười an ủi cô: “Thân thể của mẹ con còn tốt lắm, rất khỏe, sao có thể không qua khỏi chứ!”
Khương Nặc vĩnh viễn nhớ rõ buổi tối ngày hôm đó, mẹ cô toàn thân nóng ran, rõ ràng không còn chút sức lực nào nhưng bàn tay vẫn có thể bịt chặt miệng cô.
Đó là sức lực của một người mẹ muốn giúp đứa con gái của mình sống sót.
Sau này, lúc cô đói đến mức phải nhặt chuột chết hôi hám bỏ vào miệng, axit dạ dày trào ngược khiến cô vô cùng khó chịu, nôn mửa không thể nào uống thuốc, dường như bàn tay kia vẫn đặt trên miệng cô, dùng sức bịt kín không cho cô nôn hết ra ngoài.
Cô dựa vào nguồn lực mà có thể sống sót trước cửa tử hết lần này tới lần khác, trải qua những năm lao động cực nhọc, trải qua những cuộc tập kích liên tiếp của sinh vật biến dị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play