Khương Nặc uống từng ngụm nhỏ. 
Thể chất cô mạnh mẽ, hiện tại cũng không cảm thấy lạnh, hơn nữa cốc giữ nhiệt này đã để một hai ngày, đã nguội từ lâu, nhưng được người khác chăm sóc tóm lại cũng là một chuyện khiến cho người ta hưởng thụ.
Rời khỏi Cổ Nhai, lúc đi ngang qua căn nhà hai tầng có người còn may mắn sống sót, Khương Nặc nói: “Đợi một chút.” 
Lý Mộng ngừng thuyền, Khương Nặc kéo khẩu trang lên, điều khiển tàu xung kích đi tới gần đó. 
Cô một lần nữa nghe thấy bên trong có tiếng hô hấp và hơi thở. 
Sợ hãi, hoảng loạn, lo lắng, yếu đuối, run lẩy bẩy cuộn thành một nhúm, chờ đợi người đi ngang qua rời đi. 
“Cô gái đã chạy trốn ở trên đây.” Khương Nặc nhẹ giọng nói: “Buổi sáng lúc tôi đi ngang qua đã phát hiện ra.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play