“Khương Nặc, mưa càng ngày càng nhỏ, mấy ngày gần đây tôi định tích trữ một ít nước, cô cũng nên chú ý đấy.” Lý Mộng nói: “Mà có lẽ cô cũng không cần tôi nhắc đâu nhỉ.”
Khương Nặc gật gật đầu: “Ừm, tôi cũng đã làm vậy rồi.”
“Hôm trước tôi ra ngoài tìm lão đại của chúng tôi nhưng không thấy ai cả.” Lý Mộng nhỏ giọng nói: “Bây giờ tôi có thể sạc pin nên có thể bật điện thoại lên rồi, trước kia tôi từng gửi đồ cho lão đại nên địa chỉ vẫn còn lưu ở đây, tôi đã đi thẳng đến tiểu khu và tòa nhà anh ta sống…”
Nói đến đây, Lý Mộng lắc đầu: “Nhưng tình huống bên tiểu khu bọn họ thực sự quá thảm rồi.”
Lý Mộng kể lại chuyện lần này cô ấy ra ngoài tìm người.
Sau khi lục tìm được địa chỉ từ trong điện thoại di động, cô ấy liền chèo thuyền nhỏ đi ra ngoài.
Tiểu khu mà Dương Thành Huy ở cách chỗ các cô không xa, nhưng nói gần thì cũng không gần, Lý Mộng phải đi hơn một giờ mới tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT