Nghĩ đến đây, sắc mặt mọi người cũng thoáng hiện vẻ trầm ngâm. Nếu như trong số những chuyện xưa mơ hồ kia có một chuyện là thật, vậy khi họ nhìn lại các chuyện khác thì không khỏi thêm vài phần nghiêm túc.
“Ngươi còn nhớ rõ dáng vẻ khi nãy Hi Dung tôn giả nhắc đến Bàn Cổ đại thần không?”
Bất giác, Đế Tuấn lại nhớ đến dáng vẻ vị tôn giả áo xanh khi nói về Bàn Cổ năm xưa. Lúc ấy, ánh mắt nàng xa xăm, khóe môi khẽ cười. Ngàn vạn năm tình cảm chôn sâu trong lòng, dù không cần nghe lời nói, chỉ từ biểu cảm cũng có thể thấy được vài phần.
Đế Tuấn khẽ thở dài cảm khái:
“Giữa vị tôn giả kia và Bàn Cổ đại thần quả thật là một tình hữu nghị hiếm có. Loại tình hữu nghị này hiện tại đã càng lúc càng ít. Dù không xét đến sự thật, thì chỉ từ tình hữu nghị ấy mà ra, nàng hẳn cũng có thể làm được những điều đó.”
Trong bóng tối, La Hầu nghe vậy liền nhướn mày, trong lòng tán đồng. Một tình hữu nghị như thế, đừng nói kẻ khác, ngay cả hắn – ma tổ, hay Hồng Quân – Đạo Tổ cũng đều không có. Chỉ điểm ấy của Bàn Cổ quả thật khiến người khác phải ngưỡng mộ.
Nhưng đúng lúc này, Hi Hòa vốn luôn im lặng khẽ động ánh mắt, do dự mở miệng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play