Nhưng nói Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề là không có duyên phận thì cũng không đúng, bởi cuối cùng bọn họ vẫn tìm được đến Tử Tiêu Cung, quan trọng nhất là… cửa vẫn luôn mở.
Hi Dung cũng không chắc đây là trùng hợp hay có chủ ý. Nếu không phải trùng hợp, thì có phải điều đó có nghĩa là Hồng Quân đã sớm dự liệu được chuyện này? Vậy rốt cuộc đây là duyên phận, hay là một vận mệnh đã được an bài dưới sự thao túng của Thiên Đạo?
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đương nhiên không biết được những suy nghĩ trong đầu Hi Dung. Khi nhận ra Đạo Tổ đã bắt đầu giảng đạo, trong lòng bọn họ đồng thời trầm xuống. Đến muộn thế này… chẳng lẽ sẽ bị đuổi ra ngoài?
Tiếng bước chân của hai người làm những người đang nghe giảng bị phân tâm, không khỏi nhíu mày mở mắt nhìn về phía họ. Ai cũng hơi sững lại, không ngờ vào lúc này vẫn còn có người đến. May mắn thay, đúng lúc đó, Hồng Quân hơi mở mắt, thản nhiên nói:
“Cứ tự tìm chỗ mà ngồi.”
Một câu nói khiến ánh mắt Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề lập tức sáng lên. Chuẩn Đề nhanh chóng quét mắt nhìn Hi Dung — người đang ngồi ở vị trí đặc biệt — rồi lại đảo qua những tu sĩ khác trong đại điện, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở sáu chiếc đệm hương bồ đặt ở vị trí trang trọng.
Hắn nhanh trí hiểu ra rằng những đệm hương bồ đó chắc chắn không phải loại tầm thường. Trong lòng nảy ra toan tính, Chuẩn Đề vung tay áo lên che mặt, bắt đầu gào khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT