Hi Dung nghi hoặc: "Ngươi nhận ra ta từ bao giờ? Liếc mắt một cái liền nhận ra ta?"
"Từ rất sớm, khi chúng ta còn ở Bàn Cổ Điện, ta đã biết sự tồn tại của tôn giả."
Ánh mắt Hậu Thổ sáng lên khi nhìn nàng.
"Tôn giả nhất định chưa từng đến Bàn Cổ Điện phải không? Ngươi nhất định phải đến đó, đó là trái tim của Phụ Thần biến thành, trên vách tường của Bàn Cổ Điện, mỗi một bức bích họa đều có thân ảnh của ngươi."
Nàng dừng lại một chút, bỗng nhiên nhớ tới thần sắc ảm đạm của thanh y tôn giả khi nghe nhắc đến Bàn Cổ Phụ Thần, tức khắc có chút ảo não. Nhưng lời đã nói ra, nàng chần chờ một chút rồi vẫn tiếp tục nói:
"Tuy rằng Phụ Thần đã đi, nhưng cho đến bây giờ, trái tim người vẫn luôn nhớ rõ tôn giả."
Hi Dung đang uống nước thì khựng lại, khẽ ngước mắt nhìn Hậu Thổ, đối phương có khuôn mặt tú mỹ, mày mắt nhu hòa, trong mắt có chút ảo não xin lỗi, cũng có ôn nhu an ủi. Ánh mặt trời từ cửa sổ cao chiếu vào, chiếu lên người Hậu Thổ, trong khoảnh khắc phảng phất như gió lạnh thổi từ ngoài rèm cửa cũng trở nên dịu dàng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT