Đây cũng là lý do Hi Dung tìm đến nơi này. Hồng Hoang không thiếu những địa điểm tụ tập, nhưng so với việc gia nhập các nhóm tu luyện, phần lớn các tộc vẫn thích sinh hoạt tập thể. Những đình đài lầu các tinh xảo, động thiên phúc địa kia nàng chẳng thèm ngó tới. Chỉ có những xóm làng mộc mạc, cách xa vạn dặm vẫn cảm nhận được hơi thở thôn quê, mới khiến mắt nàng sáng lên.
Ngôi làng chỉ có chưa đến năm mươi ngôi nhà đá, dân cư thưa thớt. Ban ngày, trên bãi đất trống, vài người đàn ông, phụ nữ lớn tuổi đang sơ chế con mồi.
Một chiếc nồi đá khổng lồ được đặt trên bếp lửa, bên trong đang ninh thứ gì đó, sôi lục bục. Mấy đứa trẻ nô đùa, cười nói xung quanh.
Khung cảnh bình dị ấy khiến Hi Dung ngẩn ngơ, ngỡ như đang thấy Nhân tộc. Lẽ nào Nhân tộc đã xuất thế?
Nếu không phải biết mình không còn là Nhân tộc, nàng đã lao đến, "đồng hương gặp đồng hương, hai hàng lệ tuôn rơi".
Nhưng ngay sau đó, nàng thấy cơ bắp của mấy người già cuồn cuộn, làn da đen bóng dưới ánh mặt trời, hai bàn tay to khỏe xé đôi xác lợn rừng!
Tiếng xé thịt vang lên, nội tạng tanh hôi rơi vãi, máu tươi bắn lên váy da thú của họ. Họ chẳng bận tâm, ném đống nội tạng xuống dòng sông gần đó, rồi xé thịt lợn thành từng miếng, ném vào nồi hầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play