Mặc dù Hi Dung cảm thấy đỉnh núi Bất Chu chỉ như một nơi màn trời chiếu đất, thậm chí không bằng một ổ chó của gia đình giàu có, nhưng sau khi trải qua một loạt biến cố hỗn loạn thời Hồng Hoang, khi trở về nhà, nàng vẫn thấy tinh thần nhẹ nhõm đi rất nhiều.
Như thường lệ, nàng ngồi bên bàn đá cùng Dương Mi uống trà, nghiêng đầu lặng lẽ ngắm nhìn biển mây trắng xóa phía xa. Giờ đây, biển mây ấy đã không còn những làn hắc khí kỳ quái len lỏi tràn ra nữa.
Hi Dung không cảm thấy có gì lạ, bởi trong mắt nàng, những luồng hắc khí đó chẳng qua chỉ là tâm ma của La Hầu. Nay La Hầu đã dung nhập vào ma đạo, khó có thể quay lại thế giới này, hắc khí tự nhiên cũng biến mất.
Một lát sau, nàng bất chợt lên tiếng hỏi Dương Mi:
“Ngươi mấy ngày nay dường như có tâm sự? Nếu có điều gì khó nói, cứ nói ra, ta nghe.”
Dương Mi thoáng cứng người, do dự một lúc rồi vẫn quyết định nói thật.
“Cũng không có gì... Chỉ là... Tôn giả trước đó đã hòa giải với Bàn Cổ, chẳng lẽ hai người là... bằng hữu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT