Đặc biệt là chú Vương, cho tới khi Bạch Du trèo lên xe thì ông ấy mới định thần lại: “Du Du, cách ăn mặc của cháu rất khác so với thường ngày, suýt chút nữa là chú đã không nhận ra cháu rồi.”
“Cảm ơn chú Vương.” Chú Vương đã làm tài xế cho ông Giang hai mươi mấy năm, cũng coi như là một nửa thành viên của người nhà họ Giang, Bạch Du vô cùng tôn trọng ông ấy: “Những người khác đã đến cả rồi ạ?”
“Gần như là đã đến đủ cả rồi.” Đôi mắt chú Vương nhìn về phía trước, ông ấy ít mũi rồi nói: “Du Du, đây là món ngon cháu làm cho ông chủ à?”
Bạch Du gật đầu, mỉm cười vô cùng dịu dàng: “Cháu làm bánh rán hẹ, sủi cảo hẹ, bánh gối hẹ và bánh tráng trứng hẹ ạ.”
Chú Vương: “...”
Ông ấy cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
Ông Giang sống ở Mạo Nhi Hồ Đồng nằm giữa Cổ Lâu và Địa An Môn, có không ít người có tiếng tăm sống ở Mạo Nhi Hồ Đồng, Mạt đại Hoàng Hậu Uyển Dung cũng từng sống ở đây, nhà của ông Giang là một căn tứ hợp viện đẹp đẽ và hoàn chỉnh, cổng chính đen tuyền, vòng cửa sáng sóng, thành lan can quanh co, diện tích rộng lớn tới mức có thể chứa được mấy chục miệng ăn.
Ông Giang có năm người con, tất cả người con đều không sống chung với ông ấy, con cả và con thứ cũng sống ở gần Mạo Nhi Hồ Đồng, vô cùng thuận tiện cho việc chăm sóc ông ấy, hàng thứ ba cũng thường xuyên dẫn con cháu đến chơi, vì thế, dù nhà rộng lớn nhưng lại không lạnh lẽo buồn tẻ.
Mỗi đứa con của ông Giang đều giữ chức vị quan trọng, nhưng trong đó thằng ba Giang Khải Bang lại là đứa bình thường nhất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT