Bà Bạch cũng rất hối hận, nếu bà biết bé Du sẽ thành ra thế này thì vừa nãy dù có thế nào bà cũng sẽ ngăn cản Bạch Gia Dương nói ra những lời đó.
Vừa nghĩ tới chuyện khi còn nhỏ, bé Du ấm ức trốn trong ngăn tủ một mình, bà đau lòng tới mức trái tim co rút.
Bé Du đáng thương của bà.
Một bạt tay còn lại là của Bạch Phi Bằng: “Cút ra ngoài đứng, chốc nữa tôi sẽ tính sổ với anh!”
Bạch Gia Dương nhìn cha anh ấy, rồi lại nhìn bà nội và Giang Lâm, trong phòng bệnh không có ai chào đón anh ấy cả.
Anh ấy như một con chó mất chủ, cúi thấp đầu ra khỏi phòng bệnh.
Giấc ngủ của Bạch Du cực kỳ sâu, cho tới tận khi trời chiều bị núi non nuốt chửng, cô vẫn chưa tỉnh lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT