Thẩm Hi Hòa cũng không biết sao mình lại giống như cây gậy gỗ rồi, hắn nhìn qua Cố Tiêu một cái, “Lát nữa con sẽ đi, con có mua hoa quả sấy khô, mọi người nhớ lấy ăn.”
“Huynh mua mấy cái đó làm gì, ở đây mua cái gì cũng tiện.”
Cố Tiêu ghim kim vào chăn bông, rồi bước xuống giường đất, “Nương, người đừng làm nữa, ánh sáng quá tối sẽ làm mắt bị thương, con đi nấu cơm đây.”
Chu thị cất kim đi, gấp chăn bông lại rồi đặt lên trên giường đất, bà bé tam nha xuống, “Còn đứng đó làm gì, mau ra ngoài đi.”
Mắt Thẩm Hi Hòa dõi theo Cố Tiêu, hắn muốn hỏi Cố Tiêu có phải đã gặp qua người của phủ Anh quốc công hay không, cũng muốn hỏi Cố Tiêu có biết hay không.
Nhưng mà nhìn Chu thị, thì hình như cũng không rõ chuyện này lắm. Thẩm Hi Hòa không biết là do Cố Tiêu chưa nói, hay là bởi vì nguyên nhân khác.
Thẩm Hi Hòa lặng lẽ nắm lấy cổ tay của Cố Tiêu, chỉ có một đoạn đường ngắn, ra tới cửa thì Thẩm Hi Hòa liền buông tay ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT