Bạch thị ôm bạc cả ngày, cứ thấy Triệu thị là lại lôi ra mắng một trận, “Thứ không có đầu óc, nếu như mày không nói, thì nhất định sẽ kiếm được nhiều hơn.”
Cố Trình Viễn cũng nói: “Nương, người nói người xem, cứ phải đi, không nói có phải là tốt rồi không”
Triệu thị không rên một tiếng, nhi tử bị bà bà chiều hư, nên dưỡng thành tính tình như vậy, cưới tức phụ nghe lời Cố Trình Viễn nói, vì số bạc đó mà đắc chí hồi lâu.
Triệu thị giấu hai mươi lượng ngân phiếu đi, Thẩm gia tốn năm lượng bạc mua nữ nhi, mấy vị quý nhân kia tốn bốn mươi lượng, lại mua lại đứa nhỏ một lần nữa.
Số tiền này Triệu thị muốn giữ lại, bà muốn nói cho nữ nhi biết, bà không phải là người hám tiền, bà chỉ là vô dụng không phải là một mẫu thân tốt.
Bạch thị được tiền, dù sao cũng rất vui vẻ, mắng vài câu thì không mắng nữa, tống cổ Triệu thị đi tới bờ sông giặt quần áo.
Cố Trình Viễn cười hì hì thò lại gần, “Nãi nãi, cho con ít tiền tiêu đi.....”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play