" Chiếu Ảnh " là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình sảng văn cổ đại, hôm đó sau khi cậu mới làm nhiệm vụ quay về không bao lâu.

Đã được một đồng nghiệp nữ có sở thích đọc truyện đi đến giới thiệu cho bộ " Chiếu Ảnh " cô ấy nói trong bộ truyện này có một nhân vật ,cùng tên với cậu.

Vì thế vào ngày được nghĩ cậu đã dành ra 5 tiếng đọc hết toàn bộ cuốn truyện, sau khi đọc xong cậu chỉ cảm thấy cạn lời.

Cuốn tiểu thuyết xoay quanh về nữ chính vì điều tra cái chết của cha mình mà quen biết nam chính Vệ An Hầu từ đó biết được những bí mật đáng sợ sau cái ch*t của cha mình và biết bí mật giả dối những quan viên đứng đằng sau.

Mà Nam chính Vệ Quân lần đầu gặp mặt nữ chính bị thu hút về tính cách kiên định lại thông minh của nữ chính liền Nhất kiến chung tình* luôn bảo vệ, bao bọc nữ chính.

Mà cậu xuyên thành một nhân vật phụ cùng tên nhưng lại ch*t sớm, sống không quá ba chương thân phận là con thứ hai của Định quốc công, sau này bị ép cưới nhân vật phản diện Tiêu Vị Thâm cũng là Cảnh vương trong lời hai người hồi nãy.

Nhân vật phản diện Tiêu Vị Thâm trong nguyên tác được miêu tả, hắn là tứ hoàng tử và cũng là con trai thứ hai của tiên hoàng hậu.

Tiên hoàng hậu khi còn là Thái tử phi sinh hạ đại hoàng tử cơ thể đã dần suy yếu.

Mà khi hoàng đế vừa lên ngôi Tiên hoàng hậu đã hạ sinh hắn ngày vui càng thêm vui.

Vì thế hoàng đế rất cưng chiêu hắn sau này khi hắn đủ tuổi được hoàng đế phong danh hiệu Cảnh vương đại hoàng tử lên làm Thái tử.

Trong nguyên tác Tiêu Vị Thâm lần đầu gặp nữ chính liền chúng sét ái tình với nữ chính, sau khi bày tỏ nhưng không được nàng đáp liền quay sang hận nữ chính.

Mà người nhưng hắn từ nhỏ muốn gì được nấy lại bị một nữ nhân không biết thân biết phận từ chối tấm lòng.

Hắn tức giận liền ra sức làm khó dễ chống đối lại hai nhân vật chính, vì hắn có quyền lực rất cao lại rất thông minh vì thế hai nhân vật chính trong lúc đối đầu với y đã ăn không ít khổ từ Tiêu Vị Thâm.

Kết thúc hồi tưởng Giang Lệ nhìn xung quanh căn phòng ánh mắt dừng trên bàn trà, cổ họng bỗng chốc khô khốc đau rát.

Cậu nhớ lại từ hồi nãy tỉnh dậy chưa kịp uống miếng nước đã phải tiếp thu ký ức nguyên chủ rồi phải xấp xếp lại tình hình.

Đến giờ đã qua 2 canh giờ rồi, cậu từ khi xuyên đến giờ đã không uống được ngụm nước nào.

Tông : 1 Canh là 2 tiếng tức, 2 Canh = 4 tiếng

Giang Lệ bước xuống giường đi đến bên bàn trà ngót cho mình một ly trà, một hơi uống cạn.

Cậu uống xong cảm thấy cổ họng thông nhuận không còn đau rát như vừa rồi, cơ thể vốn căn cứng khi suy nghĩ giờ đây đã thả lỏng cơ buồn ngủ nhưng thủy triều ập đến.

Giang Lệ đi đến bên giường chuẩn bị nhắm mắt ngủ thì cậu chợt mở mắt nhìn chầm chầm vào trần giường, Giang Lệ nhớ đến một việc vô cùng quan trọng cậu đã bỏ qua.

Nếu cậu không nghe nhầm thì hồi nãy hai người kia nói ngày mai cậu phải gả cho Cảnh vương?

“ Haiz... Bỏ đi ”

Sáng sớm phủ Định quốc công đã rất nhột nhịp, các gia đinh trong phủ đều tấp bật lui tới, cửa ngoài cửa trong cửa xổ đều được dán hai chữ Hỉ  (囍) to.

Giang Lệ vì tối qua ngủ thức khuya hấp thụ ký ức bây giờ có hơi mệt, mới sáng sớm đã bị bắt thay đồ trang điểm mệt càng thêm mệt.

Y bây giờ đang được hai tì nữ Xuân Thu, Xuân Ngọc giúp thay hỉ phục, thiếu niên có dung mạo rất đẹp, da y rất trắng vì mới mắc bệnh ăn uống không được bao nhiêu khiến cơ thể y đã gầy đi không ít.

Làng da hơi tái nhợt thiếu đi một chút sức sống được bôi một chút phấn hồng chung quy cứu vãn được một chút, cho dù không dấu đi những dấu hiệu đó cũng không khiến cậu xấu đi mà ngược lại mang cho cậu một dáng vẻ yếu đuối mong manh.

Tông : Ừm thì... " mong manh~ Yếu Đuối~~" :)))

“ Xuân Thu, Xuân Ngọc các ngươi đi theo A Lệ qua bên đó nhớ phải chăm sóc tốt tiểu thiếu gia cho đàng hoàng ”

“ Vâng phu nhân ”

“ Vâng phu nhân ”

Dung nguyệt ở bên cạnh nhìn đứa con trai nhỏ của mình sắp phải gả cho cái tên Cảnh Vương kia hốc mắt lại đỏ lên.

Giang Phong đứng một bên quan sát thấy mẫu thân mình lại sắp khóc bèn lên tiếng cắt ngang.

" Mẫu thân nay ngày vui sao lại khóc nữa rồi " Giang Phong dùng giọng điệu trêu chọc nói.

Dung Nguyệt hốc mắt đỏ đỏ trừng mắt Giang Phong, Giang Phong bị trừng giả bộ Ỷ khuất gãi gãi tóc.

Giang Lệ đã mặc xong hỉ phục cùng Xuân Thu, Xuân Ngọc đứng bên cạnh nhìn một màng này, người này trừng người kia còn người kia giả bộ ỷ khuất gãi tóc có hơi buồn cười Xuân Thu, Xuân Ngọc đã quen Cảnh này

Giang Lệ sau khi tiêu hóa ký ức nguyên chủ, cậu biết được, mẫu thân nguyên chủ rất yêu thương đứa con trai nhỏ này.

Sau khi bà mang thai 9 tháng 10 ngày sinh hạ nguyên chủ nhưng khi nguyên chủ được sinh ra lại rất yếu ớt vì thế bà liền mời đại phu kiểm tra, sau khi đại phu kiểm tra nói cậu khi còn trong bụng mẹ

Y mỉm cười nói " Mẫu thân người đừng khóc nữa, Đại ca huynh đừng có trêu người nữa " nói  rồi liếc nhìn Giang Phong ý bảo hắn hùa theo.

Giang Phong hiểu ý liền hùa theo cậu “ Đúng, đúng đó mẫu thân, nay ngày vui nên vui mới phải ”

Giang Phong giả giọng trắc cứ “ Người lại đi khóc, người đây là muốn đệ ấy sau khi gả đi lo lắng cho người mất ăn mất ngủ hay sao? ”

Chưa kịp đợi Dung Nguyệt nói Định quốc công phụ thân Giang Phong, Giang Lệ đi vào nói với Giang Lệ.

" A Lệ con mau chuẩn bị đi, người Cảnh vương đến rồi " ông vừa dứt câu trừ Giang Lệ đang mỉm cười ra không khí trong phòng bỗng chóc đình trệ.

Giang Phong ánh mắt nhìn ông ý bảo “ Người tự cầu phúc đi ”

Giang Lệ nhìn ông cười cười

Định Quốc Công : ? Sao thế ta nói gì sai à

Định quốc công bất giác bất an, như chứng thật cảm giác bất an của ông, quốc công phu nhân nhìn ông nói.

“ Tối nay ông qua phòng khác mà ngủ! ”

Định quốc công “ ??? ”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play