" Tiểu Lệ à số con sao lại khổ như thế " giọng điệu của một vị phu nhân nhẹ nhàng nhưng lại nức nở, nhìn về thiếu niên có dung mạo như hoa như ngọc đang nhắm mắt yên tĩnh nằm ngủ hốc mắt lại đỏ lên.
“ Mẫu thân à, A Lệ vừa mới ngủ, người cứ ở đây khóc sẽ làm phiền đệ ấy nghĩ ngơi, người nghe lời con quay về đi ”
Giang Phong cố gắng khuyên nhủ mẫu thân mình quay về.
Hắn tên Giang Phong mẫu thân tên Dung Nguyệt, hắn là đại ca cùng một mẹ sinh ra của Giang Lệ, là thiếu niên đang nằm ngủ ở trên giường kia.
“ Nhưng mà... Tiểu Lệ ngày mai sẽ phải gả qua đó! Con cũng biết mà cái tên Cảnh Vương đó không phải là người! ”
" Mẫu thân! " Giang Phong gằn giọng
Giọng Giang Phong với giọng bà lần này có hơi lớn khiến trong không gian vốn đã yên tĩnh.
Âm thanh phát ra lại như được tăng lên mấy lần, Giang Phong và Giang mẫu giật mình quay lại nhìn Giang Lệ sợ y giật mình tỉnh dậy, lại thấy y vẫn an ổn nằm ngủ hai người không khỏi thở phào một hơi.
Giang Phong ấn ấn trán đường nói " Mẫu thân người nên biết Họa từ miệng mà ra*
“ Cảnh Vương cho dù thế nào cũng là Vương gia là con trai mà Bệ hạ thích nhất, trên còn có hoàng huynh là Thái tử ”
Giang Phong lại nói tiếp “ Bệ hạ đã hạ ý chỉ, chỉ đích danh A Lệ gả qua cho ngài ấy làm Vương phi chúng ta chỉ có thể chấp nhận thánh ý ”
Nói ra cũng buồn cười, ai ở kinh thành đều biết Cảnh Vương tính tình thất thường lại tàn bạo gặp ai không hợp mắt là giết không nói hai lời.
Khi y trở thành Cảnh vương không bao lâu Bệ hạ từng chọn một tiểu thư khuê các dung mạo như hoa để làm trắc phi của y.
Khi Cảnh vương biết được liền làm ầm một trận đòi giết chết vị tiểu thư kia hôn sự cứ thế mà hủy bỏ.
Bệ hạ cũng không từ bỏ từng chọn mấy người đưa vào phủ Cảnh vương.
Hôm sau trong phủ Cảnh vương truyền ra tin mấy người đó người thì té giếng chết, người thì bị dọa chết, người thì sợ ma nên tự t*.
Tình trạng đều thê thảm Bệ hạ vì thế tức giận nhưng mà đành từ bỏ.
Cứ tưởng hôn sự Cảnh vương cứ thế bỏ qua, ấy vậy mà một tháng trước không hiểu ai là, người dân tấu sơ nói Cảnh vương năm nay đã 26 tuổi rồi còn chưa có chính thê.
Lại không biết ai lên tiếng trước nhắc đệ đệ hắn trước mặt Bệ hạ hôm sau nhà hắn liền nhận được thánh chỉ ban hôn, Bệ hạ chọn Giang Lệ làm vương phi cho Cảnh Vương.
Lúc đó cả nhà hắn nhận ý chỉ đều cảm thấy ngơ ngác.
Đệ đệ hắn là nam nhân làm sao có thể gả đi được chuyện này quá hoang đường!
Mà khi cả nhà hắn lần nữa đọc lại thánh chỉ, chỉ đằng im lặng, bọn họ chỉ có thể chờ mong Cảnh Vương biết chuyện liền làm ầm một trận mà hủy hôn.
Dù sao một nam nhân ai lại muốn cưới một nam nhân khác làm phi?
Nhưng thứ bọn họ chờ đợi lại là câu Cảnh Vương thế mà lại đồng ý…
Đệ đệ hắn từ khi nghe tin mình phải gả cho nam nhân lại còn là Cảnh Vương liền nhốt mình trong phòng, mấy ngày sau đó y lại không biết nghĩ gì chấp nhận mối hôn sự này.
Mọi chuyện vốn êm đẹp chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày đại hôn thì lại có biến cố.
Đến hôm kia tỳ nữ thân cận của y đột ngột thông báo Giang Lệ không hiểu vì sao phát sốt.
Thái y sau khi kiểm tra xong chỉ nói y vì âu sầu lại thêm thân thể yếu kém nên bệnh, dưỡng mấy ngày là được.
Ấy vậy mà đệ ấy phải hôn mê cũng đã hơn một ngày rồi mới tỉnh, y vừa tỉnh dậy không bao lâu liền rồi ngủ luôn.
Giang Phong chấm dứt hồi tưởng nhìn đệ đệ mình yêu thương trước mắt đang yên tĩnh nằm ngủ lắc đầu, dẫn Giang mẫu vừa đi vừa nói.
“ Mẫu thân nên đi thôi để đệ ấy nghỉ ngơi ”
* Cạch ( tiếng đóng cửa:))
Thiếu niên trên giường khi nghe thấy tiếng đóng cửa, đợi tiếng bước chân biến mất mới mở mắt.
Đôi mắt phượng của Y khẽ nhíu lại, nhìn trần nhà xa lạ khó hiểu nói “ Cảnh Vương? ”
Giang Lệ lật đật ngồi dạy nhìn ngó xung quanh, nhờ ánh trăng sáng chiếu vô qua khung cửa sổ khiến căn phòng hơi sáng sủa.
Tuy hơi tối nhưng cậu vẫn nhìn rõ, xung quanh là những kiến trúc cổ điển xa hoa, trong không khí hoang hoảng có mùi trầm hương lượn lờ.
Giang Lệ nhìn cảnh tượng này làm cho cậu hoang mang.
Đây là nơi nào? cậu không phải đã ch*t rồi sao? vì sao lại ở đây?
Trong lòng cậu dân lên một cỗ hoang mang, nhưng sau đó đầu cậu bỗng chốc đau như búa bổ, những mảnh ký ức không thuộc về cậu ầm ập ùa vào.
Sau một lúc Giang Lệ đã sắp xếp rõ ràng.
Thì ra cậu đã xuyên sách còn trở thành một nhân vật phụ ch*t sớm cùng tên, thận phận là con trai thứ hai của Định Quốc Công.
Mà hai người hồi nãy là mẫu thân của nguyên chủ là cơ thể cậu đang sử dụng người còn lại là đại ca của nguyên chủ tên Giang Phong.
Mà Cảnh vương Tiêu Vị Thâm trong miệng bọn họ lại là nhân vật phản diện trong cuốn tiểu thuyết ngôn tình cổ đại mà cậu đọc mấy ngày trước khi ch*t tên “ Chiếu Ảnh ”