Vừa bước vào Vinh Túy Điện, tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế từ phòng sinh vọng ra khiến Cố Hàm theo bản năng dừng bước. Đã lâu trong cung không có phi tần sinh con, cảnh tượng này không khỏi khiến nàng bất an. Lục Dục cũng sắc mặt lạnh băng, quay đầu nhìn nàng, giọng mang chút quan tâm:
“Sao vậy?”
Cố Hàm khẽ cắn môi, lắc đầu nhẹ, không muốn nói rằng mình bị tiếng kêu làm cho kinh sợ. Miểu Tần kêu đau như thể đang chịu đựng nỗi thống khổ không thể tưởng tượng, làm nàng chột dạ không ít.
Hai người bước vào điện, mọi ánh mắt đều dồn về phía họ. Các cung nhân lập tức cúi đầu hành lễ. Cố Hàm khéo léo né đi đám người đang hành lễ, tự nhiên đứng bên cạnh Chu Tần. Chu Tần nghiêng đầu thì thầm, giọng nhỏ nhưng không giấu được sự trêu chọc:
“Sao lần nào đến lượt ngươi thị tẩm, cũng xảy ra lắm chuyện như vậy?”
Cố Hàm không biết đáp thế nào, chỉ bất lực lắc đầu. Nghĩ kỹ lại, kể từ khi nàng tiến cung, việc bị cắt ngang thị tẩm dường như đã thành quen thuộc.
Tiếng kêu của Miểu Tần trong phòng sinh không ngừng truyền ra. Lục Dục nhíu chặt mày, giọng trầm xuống:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT