Thương thế của Cố Hàm không nghiêm trọng lắm, chỉ qua vài ngày dưỡng thương đã ổn định. Nhưng việc nàng sai Tiểu Phương Tử điều tra về Lưu Bảo lâm lại chẳng tiến triển gì.
Cửu Niệm đang giúp nàng trang điểm, chỉ điểm một chút phấn nhẹ, tôn lên dung mạo rực rỡ hơn hoa. Đôi mày lá liễu hơi cong, đôi mắt hạnh trong trẻo, gương mặt thanh tú mang nét dịu dàng. Cố Hàm chống cằm, nghe Tiểu Phương Tử thở dài hối lỗi:
“Nô tài vô dụng, vẫn không điều tra ra được Lưu Bảo lâm từng tiếp xúc với ai.”
Trong lòng Tiểu Phương Tử tràn đầy tự trách. Hắn đã ở trong cung ba năm, tự nhận bản thân có chút nhân mạch. Vậy mà việc đầu tiên được chủ tử giao phó, hắn lại không làm tốt. Hắn sợ rằng, trong mắt chủ tử, hắn sẽ bị ghét bỏ là kẻ vô dụng.
Cố Hàm kín đáo liếc Tiểu Phương Tử một cái. Nếu trước đây nàng chỉ tin tưởng hắn ba phần, thì từ khi biết hắn có mối liên hệ với Tạ Trường Án, lòng tin ấy đã tăng lên năm phần.
Nàng biết, nếu mình được an bài ở Trường Xuân hiên, trong đó có sự trợ lực của Tạ Trường Án. Vậy thì, trong mắt Tạ Trường Án, Tiểu Phương Tử chắc chắn là người có thể giúp nàng. Nhưng hiện tại, hắn lại không điều tra được điều gì từ một bảo lâm đã thất sủng như Lưu Bảo lâm. Điều này càng chứng tỏ trên người Lưu Bảo lâm có điều bất thường.
Một phi tần không được sủng ái, không có địa vị, dựa vào đâu mà dám mạo hiểm đắc tội nàng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play