Cố Hàm bị lời nói của Lục Dục làm cho không biết giấu mặt vào đâu, nàng bất giác túm lấy ống tay áo của hắn, nhẹ nhàng lay lay, động tác rất nhỏ. Nàng không nói gì, chỉ ngẩng đầu, đôi mắt hạnh long lanh đầy vẻ bối rối nhìn hắn, khuôn mặt ửng đỏ như lửa cháy.
Trong điện, cung nhân đều có mặt, hành động làm nũng này khiến một màu đỏ ửng từ gò má nàng lan tận đến tai. Lục Dục thoáng ngừng lại, khẽ dời ánh mắt, không tiếp tục nói nàng nữa.
Ánh mắt hắn vô tình lướt qua, thấy nữ tử như vừa nhẹ nhàng thở phào, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Thiên kim tiểu thư của Vinh Dương hầu phủ, tại sao lại có thể mỏng manh đến thế?
Bỗng nhiên, hắn nghe thấy giọng nói nhỏ nhẹ của nàng:
“Thời gian cũng không còn sớm, Hoàng thượng lưu lại bồi thần thiếp dùng cơm trưa được không?”
Lục Dục không nói gì, nhưng dáng vẻ im lặng của hắn rõ ràng là đồng ý. Mắt nàng lập tức sáng lên, niềm vui hiện rõ trên đuôi lông mày, nhưng ngay sau đó nàng lại cảm thấy như thế quá mức lộ liễu, vội cúi đầu, thu liễm cảm xúc, quay sang phân phó cung nhân chuẩn bị bữa ăn. Tuy vậy, giọng nói nàng vẫn thoáng chút reo vui không giấu được.
Lục Dục nhìn nàng, thấy trên gương mặt thấp thoáng lúm đồng tiền như hoa nở, rồi như không có gì mà dời mắt đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT