Triệu Lan Trân nắm lấy lòng bàn tay tay, thật chặt mà siết lại.
Chỉ cảm thấy da mặt như là đang nướng trên lửa.
Nhan Đông Hà đỡ lấy bà ấy, đồng thời ông ấy cũng cảm thấy tự trách lại hổ thẹn cùng khó xử, hôm nay vợ của ông ấy phải chịu những chỉ trích này, chủ yếu vẫn là do em trai của ông ấy hại chết chú em.
Trong lòng ông ấy thở dài, đỡ bà ấy, nói: "Lan Trân, chúng ta trở về đi, chỉ cần cô út có thể sống tốt, là được."
Lúc này cánh cửa "thình thịch" một tiếng lại bị đẩy ra.
Người tiến vào là một vị quân nhân mặc bộ quân phục thẳng thớm, ông ấy từ trên cao nhìn xuống Triệu Lan Trân còn đang nằm trên mặt đất cùng với Nhan Đông Hà, trầm mặc một lúc lâu, mãi cho đến khi Triệu Lan Trân ngẩng đầu nhìn về phía ông ấy, mới gằn từng chữ: "Tôi đã từng cầu xin qua cô, cầu xin cô làm cho tôi và Huyên Huyên được kết hôn, làm cho tôi mang cô ấy đi, tuy cô không cho nhưng lúc đó tôi vẫn luôn kính trọng cô, bởi vì cô là chị cả của cô ấy, nhưng cô lại đối xử với cô ấy như vậy, cô xứng đáng với cái danh chị cả của mình sao, nửa đời sau của cô ấy sẽ do tôi phụ trách, tôi, sẽ làm một người đàn ông đỉnh thiên lập địa, sẽ làm tất cả những việc tôi có thể, không thẹn với lương tâm của mình, sẽ không thẹn với cô ấy, cũng sẽ không thẹn với bất kỳ ai, còn kẻ làm sai nhất định sẽ phải chịu trừng phạt, mặc kệ là ai đi chăng nữa."
Đời trước ông ấy vẫn luôn áy náy mà sống nửa đời, một kiếp này, ông ấy tuyệt đối sẽ không cô phụ bà ấy, tuyệt đối sẽ không làm cảm xúc áy náy vô dụng kia dây dưa cả nửa cuộc đời mình nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play