Cô ta cắn môi đứng dậy, thẳng lưng, nói: "Cậu cũng muốn đánh tôi như vậy sao? Trong nhà tôi có quen biết với nhà họ Triệu chồng cô. Những câu này là do mẹ chồng cô chính miệng nói với mẹ tôi, bà ấy nhận định con dâu là Thẩm Tụ Tụ, cô và chồng cô chỉ mới quen biết một tháng liền giấu diếm gia đình tự mình kết hôn, vốn không được người trong nhà chồng thừa nhận. Chuyện này không đúng sao? Còn nữa, bọn họ nói cậu cướp đoạt đồ của người khác, suất vào nhóm nghiên cứu của giáo sư Diêu, lấy thành tích thi cuối kỳ của cậu thì đến tư cách vào nhóm nghiên cứu còn không có, chẳng lẽ không phải cướp đoạt của người khác sao?"
Nói xong thì cô ta nhìn chủ nhiệm lớp là thầy Trịnh mặt mày xanh lét xem vở kịch này. Cô ta nói: "Thầy Trịnh, em nói có gì sao? Cậu ta ỷ vào quyền thế trong nhà chồng hoặc là dùng thủ đoạn gì đó không thể đưa ra ánh sáng chiếm lấy cơ hội vốn thuộc về bạn học khác thì không nói đi. Thầy còn muốn trơ mắt nhìn cô ta đánh bạn học của mình như vậy sao? Sinh viên như vậy có tư cách gì ở lại trường đại học Tây Châu của chúng ta chứ, xứng với sinh viên đại học Tây Châu chúng ta sao?"
"Ồ, tôi không xứng? Cậu xứng sao?"
Nhan Hoan cũng quay người nhìn sang chủ nhiệm lớp. Cô nói: "Thầy Trịnh, người này đã sớm chào hỏi với lãnh đạo trong khoa. Người bạn học cố chấp phải vào cho được nhóm nghiên cứu của giáo sư Diêu nói em không xứng vào nhóm của giáo sư Diêu, cướp suất của cô ta. Xin thầy giải thích với cô ta xem rốt cuộc là cô ta xứng hay em xứng vào nhóm nghiên cứu của giáo sư Diêu đi."
Sắc mặt chủ nhiệm Trịnh vừa xanh vừa xám. Ông thực sự không nghỉ đến là chỉ trong chớp mắt mọi chuyện có thể bị làm lớn đến như vậy. Nhưng tất cả con mắt trong phòng đều đã nhìn chằm chằm về phía ông. Đến nước này cho dù ông có muốn chuyện lớn hóa nhỏ, hoặc là chuyện cá nhân tự mình tìm cách giải quyết cũng không được rồi.
Ông đập xấp bài thi lên bàn, nói: "Danh sách là do các vị giáo sư tự mình chọn lấy, sau đó được các giảng viên trong khoa thống nhất đồng ý. Bạn học Nhan Hoan là do giáo sư Diêu tự mình chọn, nếu các cô các cậu không phục thì tự mình xem xấp bài thi này đi, nhìn xem bài thi chuyên ngành của mình kém người ta bao nhiêu. Nhìn đề thi giáo sư Diêu ra, liệt kê chi tiết của trang phục truyền thống nguồn gốc, ý nghĩa, tác phẩm kinh điển và ứng dụng trong thiết kế quần áo hiện đại. Các cô cậu viết cái gì, người ta viết cái gì hả?"
Đám người ngạc nhiên há hốc mình. Thầy Trịnh vừa giận đùng đùng vừa mắng mỏ: "Một suất trợ lý nhóm nghiên cứu chỉ mới công bố, các cô cậu không hỏi gì tôi mà từng người từng người gấp gáp đến đỏ cả mắt, hận không thể dùng ngôn ngữ ác độc nhất để công kích bạn cùng lớp của mình. Cái gì mà ỷ vào bối cảnh quyền thế, cái gì mà cướp đàn ông, cái gì mà cướp đồ của người khác quen tay... Đây chính là đáp án mà các cô cậu muốn biết đó. Bởi vì các cô cậu không bằng người ta, là giáo sư Diêu chỉ định muốn người ta. Ngày từ đầu bạn học Nhan Hoan còn không cất nhắc, là giáo sư Diêu tự mình đến gặp người ta hai lần mới xác định chắc chắn. Còn nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play