Giọng cô ta không lớn nhưng là vào lúc Nhan Hoan đứng lên, lớp học có giây phút im lặng hiếm hoi nên một câu nói đó đã được mọi người nghe rất rõ ràng. Bạn học nữ nói xong mới phát hiện cả phòng học yên tĩnh như tờ. Cô ta giật nảy mình, vừa quay đầu thì thấy Nhan Hoan đứng đằng sau nhìn mình, mặt cô ta lập tức đỏ lên.
Nhan Hoan đứng dậy vốn định đi về chỗ người bạn làm sinh động bầu không khí, nói là "không tranh giành suất của ai". Nhưng cô nghe như vậy thì đi thẳng đến trước mặt bạn học nữ này.
Cô đứng từ trên cao nhìn xuống cô ta, nói: "Lưu Thu Diễm, cậu có thể nói rõ ràng được không. Tôi ỷ vào xinh đẹp, quen cướp cái gì của người ta chứ? Chồng tôi là tôi cướp từ tay ai về?"
Bạn học tên Lưu Thu Diễm mặt đỏ bừng lên. Miệng cô ta há ra, nói ngắc ngứ: "Không có không có, tôi chỉ là nghe người khác nói..."
"Ầm" một tiếng, Nhan Hoan đập vỡ cái bình tráng men trên bàn. Cô nghiêm nghị nói: "Nghe người khác nói mà dám ở trước mặt bạn học tung tin đồn lung tung phỉ báng người khác sao? Cậu nói rõ ràng cho tôi, nếu không mấy cái bình tráng men này tôi có thể đập thẳng lên đầu cậu đó. Nếu như chuyện này mà cậu không nói cho rõ ràng thì tôi sẽ báo lên trường học, không báo đến mức không phải cậu nghỉ học thì tôi nghỉ học tôi sẽ không từ bỏ đâu."
Lưu Thu Diễm bị dọa đến mức thiếu chút nữa nhảy khỏi ghế.
Lúc này tất cả các bạn học đều bị hành động đột ngột này của Nhan Hoan làm cho sợ ngây người... Cũng là do Nhan Hoan quá mức xinh đẹp, bình thường luôn hiền dịu nhẹ nhàng không tranh giành cái gì. Cho nên vừa rồi bọn họ mới dám nửa đùa nửa thật lên án như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT