Lê An An nhìn ngọn lửa lay động nhẹ nhàng, nghĩ đến nhiều năm sau, liệu khi ca ngợi thầy cô, người ta có còn dùng câu “chiếc nến chưa tàn lệ vẫn sa”* nữa không, bởi có lẽ trẻ con ở tương lai còn chẳng biết nến là gì.
Nghĩ đến đây cô bỗng bật cười. Thời gian thật sự có thể thay đổi rất nhiều thứ.
Viên Tiểu Tứ xòe tay trước mặt Lê An An, ve vẫy: “Chị nghĩ gì thế? Trên nến có hoa à?”
Lê An An bừng tỉnh, liếc xéo cậu: “Ăn cơm của em đi.”
Cả nhà “bất đắc dĩ” ăn tối dưới ánh nến, nhưng chẳng hiểu sao thấy cũng khá thú vị. Ánh sáng từ nến không mạnh, lại còn chập chờn. Hai cây nến đặt ở hai vị trí khác nhau chiếu lên bàn ăn, tạo thành từng mảng bóng tối.
Ngoài cửa có tiếng gọi khe khẽ.
“Thím Trần ơi, nhà thím có dư nến không? Nhà cháu hết nến rồi, chưa kịp mua.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play