Lê An An, Hà Hoa và Viên Tiểu Tứ đang nhặt trái thông mà ba người trên cây hái ném xuống,
Bỗng nhiên, cô thấy ba người trên cây vẫn thong thả, thậm chí còn trò chuyện rôm rả.
Không phải chứ, bọn họ có bị làm sao không vậy? Có chuyện gì mà không thể xuống dưới rồi nói, cứ phải nói trên đó làm gì? Không khí trên đó ngọt lắm hay sao mà cứ lượn lờ trên đó vậy?
Lắc lư trên đó nguy hiểm biết bao, ba người kia tưởng đang chơi xích đu à? Sao không nhìn xuống đất xem mình cách mặt đất bao xa rồi? Cao đến ba, bốn tầng lầu đấy. To gan thật!
Người ở trên thì không thấy gì, nhưng người ở dưới nhìn lên thì thấy sợ. Trương Hà Hoa nói: “Đừng bận tâm đến họ, người khác không biết chứ riêng lão Chu nhà chị thì chị hiểu tính lão lắm. Nhìn là biết đang chơi vui rồi.”
Hơn nữa, độ cao này cũng chẳng là gì, ở giữa còn có những cành cây dày đặc. Nếu như bọn họ mà ngã từ trên xuống thì coi như uổng phí mấy năm đi lính rồi.
Viên Tiểu Tứ ngưỡng mộ nhìn lên trên: “Thật ra em cũng muốn lên.” Nhưng vừa rồi cậu ấy cố bu bám trèo lên kiểu gì cũng chẳng nhích nổi quá một mét, đành phải ở dưới gốc cây nhặt quả thông. Lê An An nghe vậy nhíu mày nhìn Viên Tiểu Tứ một cái: “Đừng có học theo anh trai của em, chẳng học được cái gì hay ho cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play