“Đây là quả sung, người dân địa phương gọi nó là bánh bao đường, hạt bên trong ăn được đó, mà còn cực kỳ ngọt.” La Tuyết Mai vừa lấy đồ ra vừa hào hứng giới thiệu, Lê An An và thím Trần nghe mà tặc lưỡi.
Ban đầu cứ nghĩ cô ấy không về nhà ngay mà ghé đây nghỉ chân một lát nên mới có nhiều đồ như vậy.
Không ngờ túi đồ đầy ắp này đã là kết quả sau khi cô ấy về nhà cất bớt đồ đạc, tất cả đồ trong túi đều là dành cho Lê An An. Lê An An nghe mà đỏ bừng mặt, ngại quá.
Cô gãi đầu, ấp úng mở lời: “Tuyết Mai, chỗ này là cho mình hết hả? Nhiều quá, hay là cậu mang về bớt một đi, để lại một chút cho mình là đủ rồi. Cậu mang vác nhiều đồ như vậy thì chắc đi về mệt lắm ha?”
La Tuyết Mai nghe vậy thì cười nói: “Mình để ở nhà nhiều lắm. Hiếm lắm mới đi xa một chuyến, đương nhiên phải mua nhiều một chút chứ. Cậu yên tâm, trông thì nhiều nhưng thật ra không nặng chút nào. À mà, đúng là có một thứ hơi nặng, để mình lục lại đã.”
“Mình thấy mọi người trong đoàn đều mua nên mình cũng mua theo, chỉ có nó là nặng nhất, may mà mình không mua nhiều. À, tìm thấy rồi, đây này, chính là nó.”
Lê An An lơ đễnh liếc thử một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play