Lê An An bước hai chân xuống bùn, cảm giác mát lạnh, trơn trượt, khi dẫm xuống có thể cảm nhận rõ ràng lớp bùn mịn màng luồn qua kẽ ngón chân. Vừa thoải mái vừa thú vị.
Khi rút chân lên, cô cảm nhận rất rõ có lực cản ở bàn chân. Nếu Nha Nha mà đi theo thì chắc chắn chỉ đi được vài bước là ngã phịch xuống bùn, và chớp mắt một cái biến thành cục đất luôn quá.
Tuy nhiên bùn ở đây không phải bùn sạch không lẫn tạp chất, bên trong lẫn thêm một số cỏ vụn, cành cây khô, và đá dăm. Nhưng đi chân trần vẫn ổn, mấy thứ này không đủ bén để cứa rách chân.
Lê An An không biết cách tìm hang cá chạch, cũng không biết nhìn dấu hiệu trên mặt bùn. Người có kinh nghiệm chỉ cần nhìn là biết chỗ nào có nhiều cá chạch.
Về mặt này, Lê An An hoàn toàn là “tay mơ”, cô dùng cách ngốc nghếch nhất đó là “càn quét”. Viên Tiểu Tứ thì nhiều kinh nghiệm hơn cô một chút.
Ở nông thôn, con trai thường thích bắt cá, bắt cá chạch hơn, còn con gái sẽ thích lên núi hái lượm. Lê An An thì làm cả hai, vì cả hai đều rất vui.
Tranh thủ lúc trời chưa tối hẳn, hai chị em có thể tự bắt riêng, nếu trời tối sẽ phải cử một người cầm đèn pin để chiếu sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT