Thấy hai bà cháu đi tới nhà thím Kim, Lê An An bèn treo hờ cái ổ khóa lớn lên cửa cổng nhà họ Viên, ý nói là không có ai ở nhà, nếu có việc gấp có thể hỏi hàng xóm.
Sau đó cô đi sang nhà chị Hà Hoa.
Trương Hà Hoa: "Viên Dã đi rồi à?"
"Dạ vừa đi. Tính ra thì cũng trùng hợp, được về nhà đón trung thu." Lê An An đến nhà chị Hà Hoa cũng thoải mái như ở nhà mình, cô tự tìm một chỗ rồi ngồi xuống.
Nhìn thấy chị Hà Hoa đang vá quần áo cho Đôn Tử, cô cười nói: "May mà Nha Nha mặc quần áo không hao, chứ không thì quần áo vá chằng vá đụp thế này xấu chết mất."
Trương Hà Hoa thở dài: "Chị cũng muốn thằng bé mặc quần áo lành lặn, nhưng nó chơi thì có thèm để ý gì đâu, cứ lăn lê bò toài dưới đất, lúc thì rách chỗ này, lúc thì rách chỗ kia. Thôi thì cứ đại đại đi, đợi khi nào không vá được nữa thì may cho cái mới.”
“Có đủ vải không chị? Không đủ thì chị nói với em, em có thể kiếm được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT