Ngày hôm đó, mọi thứ trôi qua một cách bình lặng và đơn giản, nhìn thì bình thường nhưng không hề tầm thường.
Đến tối, khi đã nằm trên giường, trong màn đêm tĩnh mịch, Lê An An mới có dịp sắp xếp lại cảm xúc của mình. Cô ôm chăn lăn một vòng, tiếng cười khúc khích nhỏ vụn vọng ra từ trong chăn. Dù bây giờ không có bánh sinh nhật để ăn, nhưng thôi cứ ước một điều gì đó đi. Ước rằng...
... Năm sau, vào ngày này, sinh nhật vẫn sẽ có người ở bên. Chỉ vậy thôi đã là quá tốt rồi. Cuối cùng Lê An An chìm vào giấc ngủ với nụ cười và sự mãn nguyện, đêm nay cô có một giấc ngủ thật ngon.
Cuối cùng hôm nay cũng đến ngày Viên Tiểu Tứ phải đến trường báo danh. Cậu ấy ra khỏi nhà trong bộ quần áo sạch sẽ, tươm tất, nhưng khi về thì cả người lấm lem bùn đất, dơ như một con khỉ.
Viên Tiểu Tứ tiện tay ném cặp xuống đất, rồi chạy thẳng vào bếp tu nước ừng ực.
Lê An An liếc nhìn thím Trần, khóe miệng khẽ cong lên, tò mò rón rén đến cửa bếp: "Ê, cậu Út, hôm nay em đi cày mới về đấy hả, chỉ lên trường dọn dẹp lớp học thôi mà sao người ngợm bẩn thỉu cứ như mới ra đồng về vậy?”
Sau khi Viên Tiểu Tứ đi, Lê An An trò chuyện với thím Trần mới biết bây giờ đến trường báo danh sớm một, hai ngày là để dọn dẹp trường học, cũng giống như đợt trước Lê An An tổng vệ sinh nhà cửa vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT