Lê An An ra vườn hái rau xong thì gom thêm một ít đồ có sẵn ở nhà. Chẳng hiểu sao cô lại có cảm giác như mình sắp được về thăm người thân…
Nghĩ kỹ thì, ừm, cũng gần giống như vậy.
Chỉ là lần này “chị gái phú bà” có cho cô cái gì cô cũng không thể nhận thêm được nữa, nhất định phải về tay không.
Lần trước chị ấy đã cho nhiều quá rồi, cô nhận rồi thấy áy náy quá chừng.
Bây giờ Lê An An đã quen với việc ngồi xe lên thành phố, không còn như hồi mới đến, mới ngồi một lúc đã mệt lử.
Ít nhất bây giờ cô có thể quan sát phong cảnh bên ngoài qua cánh cửa sổ mở toang đón gió mát.
Cô thích ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, vừa có thể đón gió vừa giảm cảm giác khó chịu khi đi xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT