Cô không phết cho con bé nhiều sốt quá là vì con nít không nên ăn quá đậm vị, hơn nữa đây lại là đồ nướng. Hóa ra cô nhóc này đang “đón đầu” cô ở đây à?
Cô cú nhẹ một cái lên cái đầu nhỏ của Nha Nha. Cái đầu nhỏ tinh ranh này, toàn dùng vào việc ăn uống. Ủa mà sao câu này nghe quen tai thế nhỉ?
Lê An An quay đầu nhìn Viên Tiểu Tứ, rồi lại quay sang nhìn Nha Nha, mím môi gật đầu: “Thảo nào người ta nói cháu ngoại giống cậu.”
Ông bà xưa đã nói thì chỉ có đúng.
Thế nhưng Lê An An thực sự không thể phết thêm một lớp nữa cho con bé, như thế thì quá… Nhưng cô cũng không từ chối thẳng thừng.
Cuối cùng, cô dùng cọ quét nhẹ qua bề mặt cái bánh gạo để thấm thêm một ít nước sốt lên trên: “Chỉ bấy nhiêu thôi nhé, cháu không được liếm nữa, ăn hết là không có nữa đâu.”
Cô mèo mướp Nha Nha ngoan ngoãn gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT