Thím Trần nghe xong cười nói: “Được rồi, nếu mệt thì cứ để thằng Bốn làm hết. Vài bữa nữa nó đi học rồi, muốn sai bảo cũng không có người mà sai, nên tranh thủ lúc nó ở nhà thì bắt làm việc nhiều vào.”
Viên Tiểu Tứ nhổ bã mía đã nhai kiệt nước, rồi bất lực lườm mẹ và An An. Hai người phụ nữ này đúng là quá độc ác mà.
Nha Nha nhìn chú Út đang gặm mía ngọt thì thèm thuồng xin xỏ: “Chú Út ơi, cháu cũng muốn ăn.”
Viên Tiểu Tứ nghe vậy bẻ cho Nha Nha một khúc ở giữa, đưa cho cô bé. Lê An An bất lực lườm Viên Tiểu Tứ: “Em biết ở giữa ngon, nhưng mà không biết vỏ mía có thể làm rách miệng à.”
Lúc thì thông minh, lúc thì ngốc.
Viên Tiểu Tứ nghe vậy, vừa định lấy lại, Lê An An đã cầm lấy. Cô nhanh tay bóc vỏ, sau khi bóc hết vỏ ngoài thì dùng tay bẻ ngược phần vỏ đã tước ra, nắm chặt lấy nó, rồi bảo Nha Nha cứ ăn trên tay cô luôn, cô sợ vỏ mía cứa đứt da tay mềm mại của cô bé.
Nha Nha cắn một khúc, cố gắng nhai một lát, nhả bã, nghĩ một chút rồi nói: “Không ngọt bằng dưa hấu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play