Buổi chiều Lê An An lại quay về thôn Tiểu Lý một chuyến. Bình thường khẩu phần ăn ở nhà đã rất tốt rồi, hôm nay Viên Lão Nhị còn bị thương thì càng phải bồi bổ thêm. Lên lịch món canh gà hầm nhân sâm!
Vừa đạp xe đến đầu thôn, có một thằng bé khoảng bảy, tám tuổi chạy nhanh như gió từ phía đối diện lao về phía này, làm Lê An An sợ đến mức phải phanh gấp, đừng có mà va phải cô, ngã đau lắm.
Lúc thằng bé thấy cô thì hai mắt sáng lên, không hề sợ người lạ mà chạy ra phía sau xe đạp của cô để trốn. Lúc này Lê An An mới nhận ra là Hổ Tử, con của chị Lý. Xem ra mấy tháng hè chạy đi chơi dữ lắm đây, coi thằng bé đen nhẻm như cục than là biết.
Ngay sau đó, cô thấy chị Lý xách theo que cời lửa thở hổn hển xuất hiện ở khúc cua, chị ấy nhìn trái nhìn phải, thấy Hổ Tử ở đây, giận dữ bước nhanh như gió về phía này. Lê An An trợn tròn mắt, ủa ủa, chuyện này là sao vậy, tự nhiên đang yên đang lành bị bị cuốn vào tranh chấp gia đình nhà người ta à?
Hổ Tử thấy mẹ đến thì rụt đầu rụt cổ trốn sau xe đạp của Lê An An: “Cô An An ơi, cứu mạng cháu với!”
Trước đây cô An An từng cho nhà thằng bé dâu tây, cho nên thằng bé vẫn nhớ cô, vì thế muốn cô giúp đỡ khuyên mẹ thằng bé. Nhưng sao không nói rõ đầu cua tai nheo đã nài nỉ xin cô cứu mạng, cô biết gì đâu mà cứu chứ?
Lê An An nở một nụ cười gượng gạo, giơ tay ngăn lại: “Chị ơi, chuyện này… Là sao vậy, sao lại cầm que cời lửa ra thế? Đánh bằng cái này đau lắm đó, lỡ đánh trúng chỗ nào thì con đau, chị làm mẹ cũng đau mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT