Nhìn bóng lưng Đoàn trưởng Viên khuất dần, Lê An An cúi đầu nhìn Tiểu Thạch Đầu đang ôm chân mình: “Cháu có nhận ra người vừa rồi là cha của cháu không? Hay là quên mặt thật rồi?” Tiểu Thạch Đầu ngẩng đầu chớp đôi mắt to tròn, không hiểu cô đang nói gì, ngón tay nhỏ chỉ về phía vườn rau: “Hả?”
Trương Hà Hoa phơi đậu đũa xong thì bước vào nhà. “Vừa nãy hình như chị nghe thấy tiếng của Đoàn trưởng Viên thì phải?”
“Ừ, đúng là anh ấy, trông như người rừng ấy, bẩn kinh khủng khiếp, bây giờ cầm quần áo ra bờ sông tắm rồi.” Cảm ơn bờ sông. Nếu mà tắm ở nhà thì không biết cái đống bùn đất đó sẽ làm bẩn phòng tắm đến mức nào nữa. Lúc này thím Trần bước ra từ nhà vệ sinh.
“Thím ơi, Đoàn trưởng Viên về đấy, vừa mới ra bờ sông tắm, lát nữa là về thôi.” Thím Trần nghe vậy thì nét mặt vui mừng: “Về rồi thì tốt, về rồi thì tốt, nếu không ngày nào thím cũng lo ngay ngáy.”
Đúng vậy, đáng mắng thì mắng, nhưng cần lo thì vẫn lo thôi. Anh ấy đi làm nhiệm vụ, không biết có nguy hiểm gì không nữa.
Sau khi bàn giao nhóc mập nghịch ngợm cho thím Trần, hai chị em lại tiếp tục đi hái ớt. Thật ra Lê An An không trồng nhiều đậu đũa lắm, nhưng năm nay đậu đũa được mùa, con đàn cháu đống, ăn không hết.
Ớt thì hoàn toàn là sở thích cá nhân của Lê An An, cô trồng khá nhiều loại. Hôm nay cô định hái một phần ớt đã chín để làm Bạch Lạt Tiêu ăn. Món này cô nghe Chính ủy La kể, trước đây cô chưa từng thấy. Thế giới rộng lớn, món ngon nhiều vô số kể, không phải món nào cô cũng biết. Cô bắt đầu sơ chế ớt theo cách Chính ủy La hướng dẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT