Vì trời đang mưa, ánh sáng trong phòng hơi tối, ba thím cháu bèn bê rổ kim chỉ ra cạnh cửa sổ sáng sủa hơn để làm. Trong lúc lơ đễnh đột nhiên Lê An An nghĩ đến những mảnh ký ức ngắn nào đó.
Những lúc trời mưa không thể ra ngoài làm việc, người trong thôn thường ngồi đóng đế giày, khâu thân giày dưới mái hiên. Nước mưa tí tách nhỏ giọt xuống mép mái hiên, tạo thành những bọt nước nhỏ trên thềm đá, cánh chị em ngồi trên ghế cúi đầu tập trung đóng đế giày.
Thỉnh thoảng có cơn gió lướt qua thổi những hạt mưa bay xiên vào trong thì họ lại kéo rổ kim chỉ, kéo ghế vào gần cửa rồi ngồi xuống tiếp tục làm việc. Rõ ràng nó chỉ là những hình ảnh động, nhưng chẳng hiểu sao lại khiến lòng cô cảm thấy bình yên đến lạ. Một số bà cụ lớn tuổi không làm được việc nặng nhọc thì những ngày nông nhàn họ sẽ ngồi túm tụm lại với nhau, mỗi người cầm một rổ kim chỉ, bên trong đựng dây gai, kim chỉ, đê khâu, cái dùi, đế giày và thân giày.
Bọn họ vừa đóng đế giày vừa buôn chuyện, cái rổ tre trên đùi hoặc dưới chân của mỗi người cứ như là trang bị tiêu chuẩn. Lê An An nghĩ đến những hình ảnh trong ký ức, khóe môi vô thức cong lên.
Sau khi ổn định chỗ ngồi, chuẩn bị bắt tay vào làm, Lê An An dặn dò Viên Tiểu Tứ: “Em lo để mắt hai đứa nhỏ đấy, nhất là Tiểu Thạch Đầu, bây giờ cái thằng nhóc phá phách này lanh tay lanh chân lắm, lơ là một cái là bắt đầu đi nghịch phá ngay. Đừng cho thằng bé đến gần đây, ở đây toàn là kim chỉ không.”
“Chị cứ tâm đi.”
“Ừm, nếu mà rảnh thì dạy kèm Nha Nha đi, phép cộng trừ trong phạm vi một trăm là được. Làm cậu thì phải quan tâm việc học của con bé chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play