Nhưng mà từ từ dạy Viên Tiểu Tứ một vài món ăn gia đình, để cậu ấy luyện tập tay nghề cũng không tệ. Chủ yếu nhỡ đâu ngày nào cô bị ốm, nói thật cô không muốn ăn cơm thím Trần nấu thêm một lần nào nữa đâu, ăn món gì ngon lành hơn một chút mới mau hết bệnh được.
Xào nước cốt lẩu xong, mùi thơm còn vương vấn mãi không tan, cứ quanh quẩn trong nhà họ Viên và hai nhà hàng xóm bên cạnh.
Sau đó mùi thơm này đã kéo Chính ủy La đến thăm nhà, chuyện này không cần nghĩ cũng biết, Lê An An đã chuẩn bị tâm lý từ trước khi làm rồi.
Sau đó hai người “tiền trao cháo múc”, hai bên đều hài lòng với thứ mình nhận được.
Rất tốt, dầu ăn lại được bù vào rồi này, còn đổi thêm vài thứ tốt nữa. Cả hai đều cảm thấy mình lời to!
Đoàn trưởng Viên đứng bên cạnh thấy vậy, cười trêu: "Nhờ tay nghề của cô mà lão La không chịu đi đâu kìa, anh ta phải khóc lóc đòi ở lại Quân khu Hoa Bắc đến khi về hưu ấy."
Lê An An nghe xong giật mình: "Cái gì, có thể sẽ bị bị điều đi sao, vậy chẳng lẽ anh cũng sẽ bị điều đi à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play