Edit: Ngọc
Trên bàn ăn, cả nhà trò chuyện rôm rả.
Thẩm Thanh Thanh ngồi bên cạnh Quý Hoài, tiếp đó là mẹ Quý và bố Quý, đầu bên kia là ông nội cùng bà Quý, nhà bác gái cả Quý và cô út Quý ngồi đối diện.
Ba người nhà bố Quý đều không nói nhiều, sự tồn tại gần như bằng không, cô út Quý luôn phải khuấy động không khí, người có thể trả lời được chỉ có Thẩm Thanh Thanh, qua lại vài lần, mọi người toàn tìm cô mà hỏi.
Tính tình cô hiền lành, khiêm tốn không khoe khoang, có gương mặt dễ gần, nhỏ nhắn trắng trẻo, đôi mắt khi nhìn người khác luôn chứa ý cười nhàn nhạt tạo cho người ta cảm giác vừa thoải mái vừa chân thành.
Trong hoàn cảnh này, chẳng phải cô út Quý chỉ muốn mọi người ra sức khen Trương Tử Chấn sao? Quý Tư Lan thì không thèm khen, chẳng phải chỉ là thi đỗ một trường đại học bình thường thôi sao? Có bản lĩnh thì thi vào trường trọng điểm đi, trong lòng cô ta cũng giống mẹ, coi thường cách hành xử của cô út Quý, đến mặt mũi cũng không muốn cho.
Bác gái cả Quý còn giả vờ nói mấy câu, vừa nghĩ đến chuyện phải cho tiền, trong lòng cũng nghẹn lại, nhưng Thẩm Thanh Thanh thì không có nhiều cảm xúc như vậy, có hỏi có đáp, thái độ nhiệt tình, cuối cùng cô út Quý và cô đều trò chuyện vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT