Edit: Ngọc
Cô rất dễ cười, nét mặt không kìm được bao lâu, nửa cười nửa không, cũng không giãy giụa nữa, dứt khoát nằm thẳng ra luôn: "Hôm nay sao anh còn chưa đánh máy? Mau đi đi!"
"Còn nhiều bản thảo lắm, không muốn viết." Quý Hoài không nhúc nhích.
"Nhưng em đọc xong hết rồi." Cô đang đợi xem diễn biến cốt truyện phía sau mà.
"Em muốn anh mệt chết sao? Em thay đổi rồi." Anh có chút tổn thương, buông tay cô ra, rồi sà vào người cô, giọng nói buồn buồn: "Tối qua vốn mười một giờ đi ngủ, em bắt anh viết đến mười hai giờ, vừa mới dậy chưa bao lâu, lại bắt anh gõ chữ."
Thẩm Thanh Thanh chột dạ, cũng nhỏ giọng lầm bầm: "Chẳng phải anh cũng thay đổi rồi sao?"
Nói thay đổi là thay đổi ngay, khoảng thời gian trước ngày nào cũng cãi nhau với cô, làm cô khóc bao nhiêu lần. Còn không ngại mà nói à? Nếu không phải là thấy gần đây anh khép nép, biết điều, còn học được mấy câu xin lỗi, hở ra là nhận sai, cũng có chút hối hận thì cô đã không dễ dàng bỏ qua cho anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play