Khương Thế Huân vừa dứt lời liền bị mắng:
“Hừ, thằng nhóc nhà cậu nói xem, đồng chí thì đồng chí, sao lại cố tình thêm chữ ‘lão’ vào là có ý gì? Trong mắt cậu tôi già lắm rồi sao?”
Khương Thế Huân liếc nhìn mái tóc hoa râm của đối phương, chỉ biết im lặng, có chút cạn lời.
Nhưng nghĩ đến việc còn trông chờ ông lão này giúp tìm người kia, anh nào dám càn rỡ, đành vội vàng xin lỗi:
“Đồng chí nói rất phải, ngài không già một chút nào hết!”
“Hừ!” Ông lão hừ lạnh, giọng điệu còn xen chút ngạo kiều. Sau đó quay sang nhìn Khương Chỉ Oánh hỏi:
“Cô bé mũm mĩm này là con gái của cậu à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT