Ánh mắt Vạn Túng kiên định, nói chuyện cũng rất có căn cứ.
Hơn nữa lợn từng này vốn dĩ chỉ có một mình anh giết, tuy rằng anh không quyền độc chiếm, nhưng quyền phân chia quyền lợi thì cũng sẽ có!
Rốt cuộc sức chiến đấu cưỡng hãn như vậy trong toàn đội cũng chỉ có một mình Vạn Túng, mọi người bây giờ có thịt ăn cũng hoàn toàn dựa vào một mình anh!
Lưu Thủ Tắc cũng cảm thấy có lý, nhưng ông ấy còn chưa kịp nói lời nào thì mấy người đang chờ được phân thịt lợn đã vội vàng bắt đầu hát đệm.
“ Đúng đó, đúng đó! Vợ của Vạn Túng mấy hôm trước ở nhà ở của thanh niên trí thức của mấy người, xém chút nữa đã bị người ta hại chết, sao còn có thể phân chia cho mấy người chứ? Tuyệt đối không được!”
“ Đúng, chuyện này ai có thể chấp nhận được chứ? Vợ của mình thiếu chút nữa đã bị người ta hại chết, đây chính là kẻ thù! Ai mà đồng ý đem đồ mà mình liều mạng có được phân cho kẻ thù ăn chứ, dù sao thì tôi vẫn thấy Vạn Túng nói rất có lý! Không thể chia cho người ở nhà ở của thanh niên trí thức ăn được!”
“ Tôi đồng ý với quyết định của vạn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play