Không sai." Vân Lạc Phong khoanh tay dựa vào cửa, giọng điệu vô cùng lười biếng, còn pha một chút tùy hứng: "Nếu các người có chuyện thì cứ nói thẳng ra, ta vẫn còn có chuyện gấp. Còn nếu muốn tìm ta chữa bệnh, thì xin lỗi, không có năm ngàn vạn lượng, ta không trị."
Cái gì gọi là cuồng vọng? Cái gì gọ là tự tin?
Hiện giờ Vân Lạc Phong đang minh họa triệt để ý nghĩa của hai chữ này. Vì thế nên vốn là Mộ Dung đang muốn nói với Vinh lão về thân phận của Vân Lạc Phong đã bị nàng ta làm cho sững sờ tại chỗ.
"Nếu ngươi thật sự có thể giải được độc hoa mạn đà la, đừng nói là năm ngàn vạn, cho dù là mười ngàn vạn chúng ta cũng đồng ý trả." Thái độ của Vinh lão vô cùng nghiêm túc.
Ông rất tín nhiệm Phương Nhã,, đã là người do Phương Nhã tìm tới, chắc chắn sẽ không lầm.
"Ồ!" Vân Lạc Phong vuốt cằm, lười biếng cười: "Thật không ngờ người của Y Các lại rộng rãi như vậy. Nếu ta không nhận mười ngàn vạn lượng này, ta lại cảm thấy có lỗi với mọi người quá đi mất. Đã vậy thì cứ quyết định như thế. Ta giúp Y Các giải độc hoa mạn đà la, Y Các trả ta mười ngàn vạn lượng. Còn nữa, chuyện tiền lời của Tụ Linh Dược cũng phải phân chia lại. Sau này mỗi lọ Tụ Linh Dược bán hai ngàn vạn thì ta phải lấy một ngàn chín trăm vạn."
Vinh lão ngẩn người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT