Vân cô nương, người ngay thẳng không làm chuyện mờ ám. Cách đây mấy ngày, nữ tử đến đây bán Tụ Linh Dược chính là cô nương."
Phương Nhã uốn éo eo thon nhỏ, lả lơi đến trước mặt Vân Lạc Phong: "Cho dù một người thay đổi bên ngoài như thế nào cũng không thể thay đổi được mùi hương trên người của họ. Mà vốn dĩ ta rất mẫn cảm với các loại mùi hương."
Vân Lạc Phong khẽ vuốt cằm, cười gian xảo liếc nhìn Phương Nhã: "Xem như ta là mở rộng tầm mắt, Phương Nhã cô nương còn thính hơn cả chó."
Trước mặt loại người tinh ranh như Phương Nhã, bất luận che dấu thế nào thì cũng không có tác dụng. Không bằng thoải mái thừa nhận.
"Ta còn có một chuyện muốn hỏi cô." Phương Nhã che miệng cười duyên nhìn Vân Lạc Phong: "Có phải người viết đáp án giải độc hoa mạn đà la là cô nương không?"
Trong mắt Vân Lạc Phong thoáng qua sự kinh ngạc, nàng suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Làm sao các ngươi biết?"
"Quả nhiên là cô!" Lúc này trong lòng Phương Nhã rất vui vẻ. "Vân cô nương, cô mau theo ta. Vinh lão của chúng ta muốn gâp cô."
Vinh lão?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play