Vệ Đông hơi cau mày, giữ vẻ lịch sự nói: “Tôi mới đến thăm Thanh Thanh, cô ấy rất nhớ cô, hai bác cũng vậy. Sao cô không về thăm bọn họ?”
Diệp Uẩn Ninh bất đắc dĩ cười nhạt: “Anh tới đây để làm người vận động hành lang à? Anh vẫn ảo tưởng sức mạnh như vậy, xin hỏi anh dùng thân phận gì để tới đây nói mấy lời này? Không lo chuyện bao đồng, không xen vào chuyện nhà khác khó với anh lắm à?”
Vệ Đông nhẫn nhịn nhéo mũi: “Cô thật nông cạn, thật không biết điều. Đợi đến khi cô trải qua thì cô mới biết không có gì quan trọng hơn gia đình. Cô đừng có để sau khi mất đi rồi mới hối hận.” Gã nói với thái độ thấm thía
Gia đình gã bất ngờ gặp bất hạnh, gã đã phải chịu đựng nỗi đau người thân từ biệt cõi trần và gã hiểu được việc có người thân khỏe mạnh ở bên quan trọng đến nhường nào.
Diệp Uẩn Ninh lắc đầu: “Anh cũng biết là phải trải qua rồi mới có quyền lên tiếng. Đáng tiếc, trải nghiệm của anh không phải là của tôi, anh đâu có biết tôi đã trải qua những gì, chỉ có tôi mới biết được rốt cuộc bọn họ có quan trọng hay không. Anh thật giống trước kia, chạy đến đây nói năng hùng hồn!”
Cô không khỏi bật cười khi nhớ lại một chút hồi ức xưa.
Diệp Uẩn Thanh có thuộc tính vạn nhân mê nên đương nhiên lúc nào cũng có người vây quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT