Sắc mặt Diệp Uẩn Thanh trắng như tuyết, tựa như chỉ cần có một làn gió nhẹ thổi qua cũng sẽ tan biến.
Sự vui mừng thoải mái sau khi được thay tim hình như là một sự việc rất xa xăm trước kia, như phù dung sớm nở tối tàn. Chỉ hạnh phúc trong chốc lát sau khi được thay thế rồi cuối cùng cô ta vẫn chỉ có một cơ thể ngày càng suy nhược.
Hàng mi dài của cô ta nhẹ lay động, cô ta khẽ nói: “Anh Vệ Đông, anh không hiểu được tâm trạng của một người sắp c.h.ế.t như em đâu. Trước khi nhắm mắt xuôi tay, em chỉ ước rằng mỗi người các anh đều có thể bình an, khỏe mạnh ở bên em, sau đó mọi người cùng nhau tụ tập vui vẻ, chứ không phải từng người đều rời xa em, chỉ để lại em cô đơn, lẻ loi ở lại nơi này.”
“Vệ Đông, em lạnh quá!” Diệp Uẩn Thanh lẩm bẩm.
Trong lòng Vệ Đông đau thắt, gã không khỏi ngồi xổm xuống, nắm lấy tay đối phương và nghiêm túc nói: “Đừng nói bậy, em sẽ không chết. Hơn nữa, vẫn còn có anh ở đây mà. Chỉ cần em không chê thì anh sẽ bầu bạn với em cả đời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play