Giờ Vương Tiểu Thanh mới nhớ lại, cô bị người ta đẩy xuống nước, nhưng kẻ đó đẩy từ phía sau nên cô không thấy rõ mặt.
"Hôm qua, cô đi lên thượng nguồn, một lát sau, anh Trương đến hỏi tôi xem cô ở đâu, tôi nói cô đi lên thượng nguồn, anh ấy liền đi lên. Một vài phút sau, đột nhiên Trương Hồng Châu chạy xuống nói cô rơi xuống nước, nên chúng tôi vội vàng chạy lên tìm cô. Khi tìm thấy cô, thì cô đã được anh Trương cứu lên bờ rồi. Tôi thấy cô lạnh rét run, nên đắp áo cho cô, sau đó anh Trương cõng cô xuống núi. Tối qua cô sốt cao, tôi và anh Trương cùng nhau chăm sóc cô, nửa đêm tôi ngủ thiếp đi, anh Trương đã trông cô," Lưu Hiểu Yến kể lại từng chi tiết chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Vương Tiểu Thanh thất thần, cô nhớ lại hôm qua không hề nhìn thấy Trương Hồng Châu đi lên thượng nguồn, cô ta từ thượng nguồn xuống và nói rằng cô rơi xuống nước, vậy chắc chắn là cô ta đẩy cô rồi.
Vương Tiểu Thanh cười lạnh, hừ, không phải cô ta thì còn có thể là ai.
Vương Tiểu Thanh nhắm mắt suy nghĩ, cô mới xuyên không đến thời đại này được vài tháng mà đã có người muốn giết cô, chuyện này không đơn giản. cô sẽ không bỏ qua chuyên này một cách dễ dàng như vậy.
Chiều tối, Trương Vũ mang một con gà rừng đã xử lý sạch sẽ đến.
"Đồng chí Tiểu Thanh, đồng chí Lưu, tôi mang gà rừng đến, nấu canh gà cho hai người uống."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT