“Thật sự cảm ơn anh, anh Trương. Nhưng mà, trước đó anh có đến giúp xây nhà, sao anh lại không nhận tiền công?” Vương Tiểu Thanh nhìn anh bằng đôi mắt to tròn, ướt át.
“Anh... anh không thiếu tiền, không cần,” Trương Vũ không biết tìm cớ gì cho phải, sờ sờ đầu nói một câu như vậy, khiến Vương Tiểu Thanh không biết nên cười hay khóc.
“Nếu anh đã nói vậy, tôi cũng không biết làm sao. Vậy tối ngày kia, khi tôi chuyển vào nhà mới, mời anh tới ăn bữa cơm, anh đi nhé?”
Vương Tiểu Thanh cũng không làm khó anh nữa, mời anh bữa cơm để cảm ơn.
“Được, anh sẽ đi,” Trương Vũ sợ cô lại không vui nếu anh từ chối, tất nhiên anh cũng thấy vui khi được cô mời đến ăn tân gia.
“Vậy tốt quá, hôm nay tôi không đến đây vô ích rồi. Vậy tôi về trước, anh cũng nghỉ ngơi sớm đi nhé,” Vương Tiểu Thanh cảm thấy ánh mắt của anh quá mức nóng bỏng, cổ không dám nhìn thẳng, muốn nhanh chóng rời khỏi đây.
“Anh tiễn em,” Trương Vũ cầm đèn pin theo sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play